Shiny Và Những Ngày Ở Thành Phố Không Ngủ Pattaya

Đây không phải là lần đầu tiên mình đến Thái. Càng không phải lần đầu tiên đi phượt. Nhưng lần đến xứ sở chùa vàng này là lần đầu mình đi một mình, lại còn tự lên lịch trình, thuê xe, khách sạn ở Pattaya các kiểu. Vã quá nên thôi viết hẳn thành một bài để sau này có cái mà kỷ niệm.

Thời gian: 28/12/2019 – 31/12/2019 (4 ngày 3 đêm)
Địa điểm: Pattaya (Thái Lan)

red converse shoes
Đôi Converse cùng Shiny đi khắp thế gian

Ngày 0

Ngày trước khi đi mình mới bắt đầu chuẩn bị đồ đạc, đổi tiền, lên kế hoạch. Kiểu nước đến chân mới nhảy vầy làm mình thấy lo vãi, không biết chuyến đi sẽ ra sao. Nhưng đồng thời cũng hào hứng vl. Classic Shiny.

Chiều đó mình đi đổi tiền. Tối đến mình soạn đồ. Học theo lối sống tối giản nên là đem 4 ngày 4 bộ thôi. Với thêm 1 cái đầm để đêm cuối đi quẫy nữa là 5. Tính ra gom hết lại vừa đủ 1 balo nhỏ. Tự hào ghê luôn.

Ngày 1

Cần Thơ – Don Mueang

Mình bay từ Cần Thơ sang sân bay Don Mueang, rồi mới bắt xe buýt đi Pattaya. Chỗ đón xe buýt nằm ngay trước cổng sân bay luôn nên không sợ lạc đâu. Đi Pattaya thì chỉ cần lên xe A1 là okay.

bus a1 from don mueang airport
Xe buýt có chữ A1 rất to và dễ thấy ở đầu xe

Don Mueang – Pattaya

Đây là lúc mình đi lạc. Ở Thái có 2 trạm tên Mo Chit.

  1. Mo Chit BTS station. Này là trạm skytrain, không phải bến buýt.
  2. Mo Chit 2 hay Bangkok Bus Terminal. Đây mới là trạm cần tới. Tới đây rồi chỉ cần mua vé đi Pattaya là xong.

Nhưng mà khi lên xe buýt thì không có hướng dẫn tiếng Anh. Biển hiệu ngoài đường cũng toàn tiếng Thái. Thành ra là có mấy lần thấy xe ngừng lại mà không biết đang ở đâu. Tới bến kia thì thấy du khách xuống rần rần, hỏi thì nghe nói Mo Chit, Mo Chit gì đó, nghĩ là tới rồi nên mình xuống luôn.

Đi theo người ta một hồi mới ngớ ra là mình đang ở trạm BTS, chứ không phải trạm buýt.

Nhìn mặt lúc đó chắc ngơ với hoảng lắm hay sao mà nhân viên ra hỏi thăm luôn. Rồi cô chỉ cách bắt skytrain qua trạm Ekkamai. Trạm này kế bên bến xe Eastern Bus Terminal, hơi xa hơn dự tính nhưng vẫn lên được Pattaya.

Thế là mất thêm 40 baht đi skytrain.

Đến được bến xe thì đã là 4h35, trong khi xe 4h50 chạy. Hú hồn hú vía chạy đi mua vé lẹ thiệt lẹ, không dám đi tè luôn và… cuối cùng cũng lên được xe.

Pattaya

Tưởng đến Pattaya rồi thì sóng gió đã qua. Nhưng không. Đời không như là mơ.

Chuyến đi lần này, mình muốn mướn xe máy để tự chạy nên đã đặt xe từ trước. Lúc đặt mình báo là 7h mình sẽ đến nhận xe. Họ nói giờ đó quá giờ làm việc rồi, nên nếu mình vẫn muốn nhận, thì phải gửi thêm 50 baht trả tiền ngoài giờ cho nhân viên. Rồi, okay luôn.

7h30 mình tới nơi. Và… tada, cửa đóng kín mít.

Sau khi xác nhận lại thông tin, thì họ bảo mình đợi một xíu trong khi nhân viên chạy qua. Và điều bất ngờ là đây.

Đây là chiếc xe mình đặt
Còn đây là chiếc xe mình được nhận

Có vẻ sai trái nhưng là sự thật.

Tối đó, nhân viên không lấy xe mình đặt được nên đưa tạm cho mình chiếc xe hoành tráng phía dưới, không lấy thêm tiền.

Mình chạy ngoài đường mà sướng rân người. Thế là nhẹ nhàng đánh một vòng quanh trung tâm thành phố hóng gió. Gió biển thổi vào mặt mát mẻ quá nên não tỉnh ra. Và khi đó mình nhận ra là nhân viên chưa đưa lại mình passport. Thêm một phen hết hồn.

Nửa tiếng sau thì đích thân ông chủ chỗ mướn xe đến tận chổ mình ở đưa passport và đổi đúng xe cho mình (này thì không vui vẻ gì vì mình vẫn còn thèm chạy moto). Rồi còn gửi lại mình 50 baht tiền ngoài giờ ban đầu. Xin lỗi rối rít lên. Nhiêu đó thôi bao nhiêu ấn tượng xấu tan hết.

Kết thúc ngày đầu tiên đầy kịch tính bằng cách chạy ra biển Jomtien, mua ly sinh tố và ít đồ ăn ngồi lặng lại nhìn mọi người xung quanh.

Một đứa Đà Nẵng. Một đứa Thái Lan. Hai đứa cùng ngồi nhìn ra biển, suy ngẫm sự đời

Ngày 2

Đảo Koh Larn

Sáng nay, mình tranh thủ thức sớm để ra đón 3 đứa bạn cũng từ Bangkok sang. Cả đám cùng ra cảng Bali Hai để bắt phà sang đảo Koh Larn. 5 phút đầu còn thấy hào hứng, chụp chọt các kiểu. Khúc sau đứa nào đứa nấy bị sóng vật, mệt vờ người ra.

Đến đảo, chưa kịp hít hết cái đẹp chỉ thấy nắng bể đầu và đông nghẹt thở. Ra biển cũng đông y vậy. Muốn bơi, tắm, giữ dồ đều phải tốn tiền. Nên thôi, chỉ đi một vòng đảo rồi về.

Mà nghĩ tới cảnh ngồi phà 40 phút thấy dội quá nên chuyển hướng qua đi speedboat. Này thì 15 phút là tới. Ban đầu ổng bảo 300 baht/đứa. Kỳ kèo một hồi còn 200. Nhưng ôi thôi, cứ như 15 minutes in hell. Thiết nghĩ lỡ đang mắc ỵ hay mới ăn no xíu thì chắc chỉ có nước đội quần.

Ordinary Café

Ordinary Café là quán specialty coffee duy nhất mà mình tìm được ở Pattaya. Ban đầu định sáng mai mới ra quán. Nhưng nhắn tin hỏi thì được biết hôm nay là ngày làm việc cuối cùng trong năm 2019 của quán. Nên là tranh thủ chạy ra liền.

Quán gợi mình nhớ đến 43 Factory Coffee Roaster ở Đà Nẵng (mặc dù mình chưa một lần đặt chân đến đó lol). Cà phê đúng vị như hồi xưa bồ cũ từng pha cho mình uống.

Pattaya View Point

Uống cà phê xong, mình rủ tụi nó ra Pattaya View Point để ngắm mặt trời lặn. Rủ vậy thôi chứ nhìn ngoài trời tối thui mất rồi, cũng không hy vọng gì nhiều. Đã vậy, chạy ra còn đi nhầm đường nữa. Nhưng lỡ rồi, phải cố gắng đi tiếp thôi.

Đi một hồi thì tới những con dốc y hệt ở Đà Lạt. Chỉ khác cái là ở đây xe hơi đậu đầy ra, phải luồn lách, lên ga, bóp thắng hết mức mới qua được. Và sau hai con dốc như vậy thì tụi mình tới nơi.

Chao ôi, đẹp.

Cái nét đẹp khiến người ta deep ra và tự hỏi mình đã và đang làm gì với cuộc đời của mình. Một lần nữa, nó làm mình nhớ đến Đà Lạt và lần mình đứng trên dốc cao nhìn xuống toàn thành phố đầy sương mù.

Đang deep, deep, chill, chill, thì BUM một cái. Thật tình lúc đó mình tưởng tới số rồi, tại mấy nay cũng đọc được mấy tin tức Thái Lan biểu tình. Nhưng nhìn qua chỗ có tiếng nổ thì thấy một bầu trời Pattaya đầy màu sắc.

Cả nhóm được xem pháo bông ở Pattaya vào giây phút bất ngờ nhất

Đó giờ cũng có xem bắn pháo bông đó chứ, nhưng đây là lần xem gần nhất và lại là ở một nơi phương xa. Tự nhiên nhớ lại câu nói của Steve Jobs:

You can’t connect the dots looking forwards. You can only connect them looking backwards.”

Thấy đúng dữ luôn.

Nếu ban đầu không đi Ordinary Café, thì đã không bị trễ giờ đi View Point, thì bây giờ đã không xem được pháo bông mừng năm mới rồi.

Walking Street

Xem pháo bông xong, mơ mộng các kiểu xong xuôi, mình chạy qua Walking Street, hay còn được biết như Phố Đèn Đỏ, để lấy lại phần “con” trong người.

Bước vô một cái là thấy khác hẳn. Nhưng không hoàn toàn như mình tưởng tượng. Không có mấy em sexy đứng mời gọi đâu. Cũng có đứng, nhưng mà hoặc là quá đẹp (không biết lai Tây kiểu gì mà xinh xỉu luôn), hoặc là quá thường. Trường hợp còn lại là transexual.

Đi được một hồi thì tụi mình được offer vào xem show. Ổng hét giá 1000 baht/người, được free bia với gì nữa quên rồi. Quay mặt đi thì ổng giảm còn 800 baht. Giả bộ hỏi hỏi xong đi tiếp thì ổng hạ xuống 500 baht / người.

Thấy ổng vậy thôi mình kêu 500 baht / 4 người, khỏi bia bọng gì hết. Ổng chần chừ một hồi, rồi quay sang hỏi ông kế bên, xong ừ luôn. Thế là tụi mình được vào xem show với giá rẻ bèo.

Rồi thì cái show cũng rẻ bèo y như cái giá.

Quăng tụi mình vô một căn phòng đèn mờ, với mấy cây cột. Mùi thì hệt như cái mùi xe Thành Bưởi, Phương Trang. Trên sân khấu thì được hai, ba chị (chắc vậy) đứng lắc lắc. Mà mặt chị nào chị nấy như muốn quýnh lộn, lắc thì sai nhịp.

Show mở đầu bằng việc một chị cuối xuống thổi đèn cầy… bằng bím (!!) Thổi chính xác từng cây luôn ý. Xong thì một chị khác đưa tụi mình một mảnh giấy để viết tên vào. Chị trên sân khấu sẽ tiếp tục dùng bím để viết lại chữ trên giấy. Viết đúng luôn mới ghê.

Cá nhân mình thấy ngạc nhiên tại vì chữ La Tinh khác với chữ Thái nhiều, lại còn viết đẹp nữa. Bạn mình thì hơi khó chịu tại vì viết xong, bả xuống đòi tiền tip từ tụi mình, ít nhất là 100 baht. Kỳ kèo một hồi, tụi mình đưa 43 baht (toàn xu lẻ). Chắc cũng bị ghét dữ.

Nhạc đang xập xình thì tự nhiên tắt hẳn. Rồi còn có tiếng còi rú lên. Thật tình lúc đó mình tưởng tiêu rồi, cảnh sát ập vô hay gì đó. Nhưng nhìn lại một hồi thì thấy tiếng phát ra từ “đít” của chị ấy. Tới đây thì 4 đứa cũng hơi rùng mình rồi nên thôi đi ra luôn.

Ngày 3

Pattaya

Trong trưa hôm nay là phải rời Pattaya và trở lại Bangkok rồi. Có chút tiếc nuối. Thế là thức sớm kéo nhau đi tắm biển để dòng nước thấm vào da thịt.

Nhưng mẹ ơi, nước biển mặn lè.

Thì biết là biển phải mặn. Nhưng mà biển ở Hà Tiên, Vũng Tàu mình đều tắm bình thường. Vậy mà biển Jomtien này, lỡ uống một ngụm là bơi không nổi luôn. Mặn gì mặn dữ luôn hông biết nữa. Tức quá thế là vác xác đi ra Pattaya Beach Road lượn một vòng ngắm những bãi biển cát trắng khác cho đỡ tức.

Nắng quá thì bước vào Royal Garden Plaza Pattaya hưởng ít máy lạnh. Phát hiện một store Converse xịn xò, giảm 50%, nhưng lại không tìm được mẫu mình thích. Khóc một dòng sông.

Bangkok

Trở lại Bangkok, mình lại không tìm được chỗ mình muốn đi. Không còn mùi gió biển và những nẻo đường lạ. Mọi thứ quá phát triển và phụ thuộc vào người khác khiến mình bị ngộp.

Tới tối, khi quen hơn với khu đô thị sầm uất, mình cùng Trí với Hiếu bắt taxi đi Iconsiam. Không biết có phải là lựa chọn sáng suốt hay không khi mà bước vào chỉ thấy tiền với tiền. Vô Apple Iconsiam, mình chỉ dám đứng thử vài cái tai nghe, Macbook, người ta thì người nào người nấy bọc bọc, thùng thùng đi ra. Cay đắng dễ sợ.

Ngày 4

Từ Bangkok về lại Cần Thơ. Kết thúc một chuyến đi, một trải nghiệm, và một năm đầy biến động.

Resources

Phía trên đa phần là cảm nhận của mình trong chuyến đi. Còn đây là ít kinh nghiệm dành cho những bạn có ý định đi Pattaya này.

1. Đổi tiền

  • Địa chỉ: Tiệm vàng Thanh Hương (47 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Tân An, Ninh Kiều, Cần Thơ)
  • Tỷ giá: 1 baht = 785 VND

Kỳ đi này, mình đổi 4000 baht (tương đương 3.140.000 VND). Định đổi dư dư ra để có gì qua bển khỏi mắc công đổi nữa. Tiền thừa thì về bán lại, chỉ cần không phải tiền xu là được. Vé máy bay và tiền phòng mình đã trả trước hết nên tiền này dùng riêng cho phần ăn uống, đi lại.

2. Vé máy bay

Do không có đường bay thẳng đến Pattaya nên mình đặt vé máy bay của AirAsia bay từ Cần Thơ sang sân bay Don Mueang (Bangkok). Đặt trước nên vé tương đối rẻ. Giá vé khứ hồi là $104.3, không có hành lý ký gửi. Được cái không bị delay và sân bay khá vắng vẻ nên không phải xếp hàng này nọ lâu quá.

price from cantho to bangkok and back

3. Sim

Tới sân bay thì tìm mua sim. Về phần này thì đủ loại thương hiệu, dung lượng, và giá tiền. Mình thấy cái được mua nhiều nhất là 179 baht với 9G dung lượng, không cho phép gọi. Mà thật ra có dung lượng để lên Map với gọi Mess là đủ rồi, không cần cước gọi đâu. Mình thì chọn loại 199 baht, dung lượng không giới hạn luôn xài cho thoải mái.

Hầu hết các loại sim dành cho khách du lịch này sẽ sử dụng được trong vòng 7 ngày, và không quá chậm. Kinh nghiệm là NÊN mua sim. Rất nên, tại không phải lúc nào cũng có Wifi để sử dụng.

4. Di chuyển đến Pattaya

Nếu bạn đến sân bay Don Mueang, thì đường di chuyển đến Pattaya sẽ qua 2 chặng.

  • Chặng 1. Từ sân bay, bắt xe buýt A1, dừng tại cổng, 30 baht / vé.
  • Chặng 2. Đến trạm Mochit 2 (hay Bangkok Bus Terminal), thì xuống xe và tìm mua vé đi Pattaya, 119 baht / vé.

Còn nếu lỡ xuống nhầm trạm như mình thì cũng đừng lo lắng quá. Nhẹ nhàng bắt skytrain qua trạm Ekkamai. Skytrain có giá 40 baht. Bạn sẽ được cấp 1 cái thẻ có giá trị sử dụng trong ngày. Muốn đi bao nhiêu lần cũng được. Lên skytrain bạn sẽ có cơ hội gặp rất nhiều người Thái bản xứ. Tuy nhiên, họ không nói được tiếng Anh, nên là chỉ có thể nhìn quan sát thôi, chứ không qua làm quen được.

Đến Ekkamai rồi thì đi bộ qua Eastern Bus Terminal, rồi mua vé đi Pattaya, cũng 119 baht / vé. Ở Bangkok thì có nhiều trạm, nhưng ở Pattaya chỉ có một trạm buýt duy nhất. Nên dù bạn bắt xe ở bến nào, bạn cũng sẽ đến cùng một bến.

5. Thuê xe máy ở Pattaya

Zoride là một chỗ thuê xe máy uy tín ở Pattaya. Này mình được một người bạn người Thái chỉ nên cũng khá yên tâm. Zoride cách bến xe buýt khoảng 5 phút đi bộ.

Kinh nghiệm là nên đặt xe trước để chọn được xe ưng ý. Mình đặt trước 2 ngày nên hầu như các loại xe đã được chọn gần hết.

Khi lấy xe, họ sẽ yêu cầu bạn đưa passport để photo. Nhớ là khi photo xong, phải lấy lại passport liền. Đừng để quên như mình huhu. Đồng thời, bạn sẽ phải trả tiền xe trước, đặt cọc 1000 baht, và ký vào một cái hợp đồng. Xong họ sẽ chụp một tấm hình bạn với chiếc xe để làm tin.

Trên trang web có nói là muốn chạy xe ở Thái cần có bằng lái xe quốc tế (Internation Driving License), nhưng mình năn nỉ một hồi thì họ cũng cho chạy đại luôn. Có cảnh báo trước là nếu cảnh sát gọi lại thì sẽ bị nộp phạt 400 baht.

WARNING
Thái Lan chạy xe bên trái. Mấy lần đầu chạy chưa quen nên mình hay chạy nhầm bên, vượt đèn đỏ, và kết quả là bị chửi rất nhiều. À, với ở bển, chạy 60 cây được xem là chậm nhe. Chống chỉ định với mấy bạn hay đau tim.

6. Hostel

Hostel là một trong những điểm mình ưng nhất ở chuyến đi này.

  • Địa chỉ: Yim Hostel Co. Ltd. (324/64 Moo 12, Thanon Chaiyaphruek, Bang Lamung District, Chon Buri 20150, Thailand)
  • Giá phòng: USD 5.75 / giường / đêm

Giá phòng tính ra là rất rẻ so với mặt bằng chung ở Pattaya. Với giá đó, mình còn được tặng bữa sáng miễn phí, và discount 15% ở quán cà phê / bar đối diện. Phòng thì bao rộng rãi, sạch sẽ, thoải mái. Mỗi tầng một nhà tắm sử dụng chung, có máy nước nóng, gội đầu, sữa tắm, rửa tay, và khăn.

Ông chủ thì thôi cu te, xì tin khỏi chê. Ổng bảo hay qua Việt Nam buôn bán, nên khá thích người Việt Nam. Người Thái biết cách chìu khách lắm nhe. sáng đó thấy nhóm mình ngồi ăn sáng là tự chuyển sang phát nhạc Việt Nam liền luôn.

Về vị trí thì Yim Hostel nằm hơi xa trung tâm Pattaya, nhưng bù lại rất gần biển, và nằm giữa hầu như tất cả các địa điểm du lịch nổi tiếng.

Nói chung là highly recommended.

Author: Quinnie Anderson

Quinnie Anderson is a creative writer whose focus is on romance and fantasy. However, as time rolls by, she also finds the need to share her expertise in other things through the form of lists. She loves her audience and always hopes to enhance her writing style and passion to better connect with them.